Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn #chuong50

Hay88 Thành Thân Với Người Phàm Thật Khó Chương 50

Hình ảnh
THÀNH THÂN VỚI NGƯỜI PHÀM THẬT KHÓ Chương 50 Tác giả: Oạt Khanh Tất Điềm Nguồn: Sưu tầm “Tiểu A Nhứ! Thật sự chúc mừng ngươi nhé!” Sao Chổi một tay ôm lấy chuôi chổi, đẩy cửa phủ vui mừng phấn chấn nói. Trì Nhứ lại không quá hứng thú, tùy tay khảy khảy một cánh hoa trong bình hoa: “Chúc mừng cái gì chứ.” “Phu quân tương lai của ngươi thăng quan đó!” Sao Chổi không hề nhìn thấy sắc mặt Trì Nhứ, tiếp tục nói: “Lúc tin tức truyền ra, toàn Thiên giới đều kinh hãi rồi. Không ngờ Phong Đô đại đế không so đo hiềm khích trước đây, cho mỗi sinh linh Quỷ vực một hồn phách ! Hiện giờ chúng nó cũng có thể thuận lợi tiến vào luân hồi, sẽ không nguy hại đến thế gian!” Về chuyện Liễu Phong phát động chiến tranh với Quỷ vực, các thần tiên Thiên giới phần lớn đều cảm thấy hắn tự ý hành động cực kỳ không xem trọng. Ban đầu bọn họ quyết định khoanh tay đứng nhìn. Đương nhiên, Liễu Phong cũng chưa từng yêu cầu bọn họ cùng chung kẻ địch, chỉ nói với Ngọc Đế muốn giấu mười vạn âm binh ở Thiên giới. Mười vạn

Hay88 truyện Cưng Chiều Chương 50

Hình ảnh
Hay88 truyện Cưng Chiều Chương 50 Tác giả:  Mộ Nghĩa Nguồn:  sưu tầm Dì Tịnh sửng sốt một chút, Dung Hoan vội vã giải thích: "Sáng nay đúng lúc chú Phó rảnh, cho nên đi đón cháu.” “Ồ... thế à. Buổi trưa hôm nay cậu Phó cũng ở nhà ăn cơm đi?” “Ừm.” Dì Tịnh cười cười đi vào nhà bếp, Dung Hoan đang định đi theo thì cổ tay bị kéo lại. Phó Tư Diễn hơi dùng sức, cô lập tức bị kéo vào trong lòng anh, sau đó cúi đầu mổ lên trên mặt cô một cái. Dung Hoan sợ hết hồn, suýt nữa thì xù lông lên: “Phó Tư Diễn!” Đang ở nhà có thể đứng đắn một chút được không! Anh mỉm cười buông cô ra, rất thích nhìn dáng vẻ đáng yêu này của cô. Dung Hoan xấu hổ lườm anh một cái rồi chạy biến vào trong bếp, dì Tịnh nhìn thấy cô thì hỏi: “Thời tiết nóng lắm à? Có muốn mở điều hòa không.” “Dạ?” “Nhìn mặt con sao bỗng dưng đỏ lên thế.” Dung Hoan:!!! Cô vội vàng bụm mặt lại, mở hé một ánh mắt: “Vâng... có chút nóng ạ.” Buổi sáng, Dung Hoan ngồi ở trong phòng Piano, một lát nữa cô phải đi tới chỗ khác, có một buổi biể