Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn #chuong25

Hay88 Thành Thân Với Người Phàm Thật Khó Chương 25

Hình ảnh
THÀNH THÂN VỚI NGƯỜI PHÀM THẬT KHÓ Chương 25 Tác giả: Oạt Khanh Tất Điềm Nguồn: Sưu tầm "Ngươi nói cái gì?!" Nguyệt lão đang xem phổ Uyên Ương kiểm tra đối chiếu danh sách đôi lứa trần gian, chợt nghe thấy Tiểu Hồng nương lẩm bẩm một cái tên, kính lão trượt khỏi sống mũi. “Ta nói là Bắc Âm Phong Đô đại đế.” Tiểu Hồng nương dựa vào bệ cửa sổ, chỉ chỉ không trung, quay đầu nói với Nguyệt lão: “Ông nhìn đi, lên cả bảng tin nóng rồi, đứng đầu luôn.” Nguyệt lão vội đẩy ghế ra, chạy nhanh đến bên cửa sổ nhìn: “Thật luôn!” Nhưng mà chẳng phải Bắc Âm Phong Đô đại đế đang ở dưới U Minh mười vạn trượng, canh chừng phong ấn Quỷ vực Khư Hải hay sao ? Ở đâu ra thời gian rảnh rỗi chạy lung tung dưới Phàm giới chứ ? Nguyệt lão ngẩng đầu nhìn bảng tin nóng, sau khi xác nhận lại lần nữa, trong lòng mãi vẫn không thể bình tĩnh được, sáu chữ đó cứ như tiếng quạ kêu, xếp ngay ngắn bay thẳng qua đầu ông ta, mang theo mây mù. Tiểu Hồng nương ở bên cạnh không rõ chân tướng, còn nhìn Tiên Bích cảm t

Hay88 truyện Cưng Chiều Chương 25

Hình ảnh
  Hay88 truyện Cưng Chiều Chương 25 Tác giả:  Mộ Nghĩa Nguồn:  sưu tầm Phó Tư Diễn ôm Dung Hoan ngồi vào xe, hai người ngồi cùng ở hàng ghế sau, Phó Tư Diễn thấy cô gái nhỏ cúi đầu xoa xoa mắt, không dám để anh nhìn thấy mặt cô, cô vẫn luôn cố kiếm chế cảm xúc của mình. Anh thu bớt biểu cảm lại, im lặng mấy giây, cuối cùng đưa tay kéo cô sang, ôm cô ngồi lên đùi mình. Kế Sâm ngồi vào vị trí phó lái quay đầu lại thì thấy cảnh này, đáy mắt thoáng qua vẻ ngạc nhiên và hứng thú, anh ấy đang tính mở miệng hỏi boss bây giờ đi đâu, Phó Tư Diễn đã ngước mắt nhìn anh ấy, giọng nói nặng nề: "Hai người ra ngoài trước đi." Kế Sâm và tài xế lập tức xuống xe, trong xe chỉ còn lại hai người ngồi phía sau. Dung Hoan khẽ ngừng nức nở, cô muốn che mắt mình lại nhưng cổ tay lại bị anh nắm lấy. Anh nâng mặt cô lên, nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo lấp lánh nước của cô, nhìn trông mềm mại vô tội như con thỏ trắng, khiến lòng anh rối tinh rối mù. Một giây sau, anh giơ tay đè cái đầu nhỏ bé vào tro